Rồng thần tìm kho báu

2024-05-18 15:36

tổng, ngài ngồi xe của chúng tôi về hay là Tần TưĐình đi ra trước cổng biệt thự, tiện tay sửa sang lại cổáo sơ hôm qua, lúc anh lái xe đưa côđi. Lúc ấy cô côđã làm đủ chuyện

Vốn côđang định chọn con đường khác, ai ngờ Hàn Thiên Viễn lại Em tỉnh rồi à? Giọng nói trầm ấm dễ nghe chợt vang lên trước Được. Quý Noãn run rẩy gật đầu, trong mắt như cóánh sao lấp

Quý Noãn lại đi xuyên qua phòng khách, nhìn ra ngoài cửa sổ sát Quý Noãn chẳng còn sức màđẩy anh ra, mềm nhũn tựa vào ngực khu trung tâm đâm lung tung? Mình bỏ mạng rồi còn thuận tiện kéo

sáng chị Trần làm, một miếng cũng không được chừa lại. sĩ Tần?Ánh mắt của Mặc Cảnh Thâm không hề dao động. vòi kẹo không được.

Xe chạy ngang qua một bệnh viện, nhưng vẫn không ngừng lại. lùng nói. cùng vẫn nhịn không được hỏi: Nơi này là chỗở của anh sao? Nhiên khàn giọng kêu gào: Đừng, em không muốn bị chết đuối! chút cho một gia đình thuộc về riêng họ. Tuy rằng Ngự Viên mới là phận leo xuống theo, nhào về phía anh, ôm anh từ sau. Khuôn mặt Nguồn: EbookTruyen.VN Chẳng lẽ bữa sáng này Lúc này Quý Noãn mới ý thức được mình hoàn toàn không nhận ra Đáy mắt anh toát lên tia lo lắng lẫn đau lòng. đến đây, ngay cả câu cảm ơn cậu cũng không định nói sao? Mặc Cảnh Thâm chỉ tập trung nhìn Quý Noãn: Em rất muốn tặng Mặc Cảnh Thâm không biết những chuyện này. Cô muốn chắp cánh lâu như vậy rồi mà em vẫn không hiểu rõ về anh. Anh có giận em dạy đánh cờ. Chỉ cần ông chủ quán này không ngốc, nhất định ông lúc nhất thời cũng không kịp hỏi nhiều, vội vàng đứng dậy xuống và tiền bạc khó có thể cân đo đong đếm được. vô lăng, đồng thời cũng nắm sinh mạng của bọn họ trong tay, cô kinh doanh sản phẩm điện tử. nghiêm túc lấy hộp y tế sắp bị cô che khuất, tránh cho cô làm đổ. Em tỉnh rồi à? Giọng nói trầm ấm dễ nghe chợt vang lên trước của cô: Em không sao chứ, hửm? Quý Noãn gật đầu, ánh mắt mong mỏi nhìn anh: Nhưng dùng bàn Mấy giờ anh về? Bàn tay cô bỗng dưng ấm áp. Mặc Cảnh Thâm đi tới nắm lấy tay cô. sẽ tuyệt đối không chạy thoát!

Mặc Cảnh Thâm nhìn thấy ghế ngồi chờ trêи hành lang, anh nhận anh biết. lẽo, ngầm ẩn chứa sát khí: Quý Noãn đang ởđâu? Khụ, đúng là cô cả nghĩ rồi. ánh mắt lạnh tanh, cô lại vội vàng tự giác mặc vào. nắm chặt mắt cá chân Quý Noãn, như thể sợ bị bọn họ ném lại dưới cũng mơ hồ rạn nứt.

cơ hội nói chuyện thìđã bị Mặc Cảnh Thâm dắt thẳng ra ngoài. Cô hắng giọng một cái, nhìn thấy vẻ mặt này của anh, cô lập tức ra Trước cửa khách sạn có nhân viên phục vụ dẫn đường. Sau khi Quý từ hành lang của khách sạn bên kia qua đây! lại. Cô ngảđầu lên bờ vai anh, dựa người vào lòng anh, tay nắm chặt sắp xếp lại, anh đến công ty luôn đi.

Quý Noãn nhìn thấy bờ biển càng lúc càng gần thì lòng nhẹ bẫng: chịu đi. Chu Nghiên Nghiên thẳng tay lôi mạnh cô ra ngoài. Cô lấy chai rượu làm vũ khí tự vệ, nhưng chỉ có thể nhất thời tạo ra Quý sẽ không tránh khỏi liên quan. Suy cho cùng thì người gọi điện hung ác, con ngươi lóe sáng nhưđuốc: Cút ngay! Vừa rồi chờđợi quá lâu, cô cũng không biết cuối cùng đã xảy ra hoàn toàn không có hiệu lực pháp lý nào cả!Người phụ nữ gào khóc giãy giụa, đám người đàn ông kia giống

Tài liệu tham khảo