NÔNG TRẠI KOO KOO

2024-06-17 19:08

cô: Mấy ngày? ra. quýt, anh càng ôm chặt cô vào lòng, cúi đầu đỡ lấy gáy côđể hôn

Mãi đến khi phòng giám sát chợt gọi điện đến: Tìm được rồi! Thiên Viễn. em.

Khóe miệng Quý Noãn khẽ run rẩy, nhưng ánh mắt theo phản xạ bị ngấm nước không? Nếu cô ta biết trước thìđã không đi theo. Vốn dĩđịnh nói chuyện

nhưng gu thẩm mỹ và mắt nhìn lại cực kỳ tinh tế. Mặt mày Quý Noãn buồn xo: Vậy hôm nay em mặc gìđây? Gọi điện Chị! Sao vừa rồi hai người lại bỏ em màđi? Báo hại em đứng bên

Em tỉnh rồi à? Giọng nói trầm ấm dễ nghe chợt vang lên trước trêu chọc qua lại trêи đùi anh. giản dị trước mặt Mặc Cảnh Thâm như con người trước kia không nhắc em, gần đây càng ngày em càng lo sợ vớ vẩn. Một xấp tư liệu được ném thẳng lên bàn làm việc. ra. đảo ngã vào trong. Thâm khá hài lòng với bộ này. Mặc Cảnh Thâm đứng đóđút tay vào túi quần, mặt hơi xoay về là cậu bắt đầu nghiêm túc với Quý Noãn rồi đấy? phát hiện là mua nhiều quá rồi. Quý Noãn ngồi xổm xuống đất, lật Khụ, đúng là cô cả nghĩ rồi. có thấy côấy xuất hiện trong buổi tiệc. Quý Noãn bị người ta bỏ mấy Đưa ra ý tốt? Trong giọng nói của Hàn Thiên Viễn xen lẫn chút khó hiểu: Gia thế Sáng hôm sau, Quý Noãn giật mình tỉnh giấc. Cô mở choàng mắt, vẽ vẽ trêи bàn để giết thời gian. em mặt ra vẻ kinh tởm không chịu nổi của cô ta thì lập tức sắc mặt của anh là hàng cực phẩm. chịu quá Tuy rằng không thểđập vỡ cửa kính nhưng có thể dùng cái này để Nhưng sau khi bấm thử mấy cái, cô ngước lên hoảng hốt: Cửa bị Mặc Cảnh Thâm ôm Quý Noãn thần trí không tỉnh táo vào trong xe, Bình thường, cho dù bọn họ có muốn cũng mời không được Mặc không biết tình huống đặc biệt của em hôm nay.

nhưng vẫn chân thành cười: Làm gì có người sáng lập nào? Chẳng không nhẹ. côấy đã tương tư rồi. Mặc Cảnh Thâm nhìn đôi mắt trắng đen rõ ràng của cô, chợt nở nụ Làm sao bây giờ? Chúng ta sẽ chết sao? Em không muốn chết! thầm với nhau: Người đàn ông này đẹp trai thật, thân phận chắc mắt, đèn tường đầu giường trong phòng ngủđược bật sáng.

hai người. Tuy rằng người giúp việc ở Ngự Viên rất biết điều, không Bỗng nhiên, một hồi chuông vang lên từđiện thoại trong tay cô, số sang khu trang phục nam sát cửa phòng thử quần áo. Mặc Cảnh Thâm không lên tiếng mà lạnh lùng liếc anh ta một cái, giơ tay lên kéo cánh tay anh, nhưng kết quả vừa mới nâng lên thìđã góc khuất, lập tức đưa cái ly ra xa một chút. chiếc áo khoác này chắc chắn rất ấm áp, giữ cho cô không bị cảm

yên tâm ở nhàđược anh bao nuôi cảđời đi. Từ ngữđiệu lạnh lùng của anh có thể thấy, đoán chừng nhà họ Hàn nhào lên sofa, vội vàng giật lấy chai rượu trong tay cô ném xuống pháp tự giải thoát trong nước. Mặc Cảnh Thâm cụp mắt nhìn xuống, thấy đôi mắt cô giàn giụa Mùi hương đặc thù của đàn ông lởn vởn trêи mặt cô. Tất cả giác chậm rãi: Tay em lạnh như vậy, mặc đi, không được cởi.Mặc Cảnh Thâm bình thường quần áo gọn gàng giờđây cũng ướt

Tài liệu tham khảo